Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Nỗi lòng của ông bố đốt con dâu


Nỗi lòng của ông bố đốt con dâu

Bị cáo Lê Văn Chấn.

Giận con dâu đối xử tệ bạc, giận con trai nhu nhược, trong cơn tức tối ông tưới xăng đốt nhà để rồi vướng lao lý ở tuổi xế chiều.
Phóng hỏa đốt con dâu vì bị cấm gặp cháu nội

Ông Lê Văn Chấn (61 tuổi) từ Đồng Nai lên TP HCM xin phụ bán ở quán hủ tiếu với tiền lương 32.000 đồng một ngày. Tuổi già, công việc bưng bê lại đòi hỏi nhiều sức khỏe nên ông chuyển sang làm bảo vệ cho một công ty. Ngày đi làm, tối ông về nhà con trai ngủ.
Đáp lại niềm mong mỏi được gần con cháu của ông là chuỗi ngày căng thẳng do mâu thuẫn phát sinh với con dâu. Nhiều lần, con dâu bảo mất tiền và nghi ngờ cha chồng là thủ phạm. Bỏ ngoài tai
lời biện minh của ông, cô hoài nghi, cằn nhằn khiến không khí gia đình trong căn phòng trọ nhỏ hẹp ngày càng ngột ngạt. Đỉnh điểm mâu thuẫn là cuộc cãi nhau lớn, gây mất trật tự, phải đưa ra khu phố giải quyết.
Nỗi đau trong lòng người cha càng trĩu nặng khi con dâu đòi tiền nhà, tiền điện, tiền nước. Sau khi đưa con dâu 1,6 triệu đồng, ông đến gặp giám đốc công ty xin được ở lại tại phòng làm việc. Đề nghị được chấp nhận, ông về nhà, thu dọn đồ đạc ra đi.
Giận thì giận nhưng tấm lòng người làm cha mẹ đầy bao dung, ông bỏ qua mọi chuyện của con dâu. Khoảng 20h ngày 28/1/2012, ông mua một chiếc bánh bao cho cháu nội rồi đạp xe đến phòng trọ của con trai (ở phường Bình Hưng Hòa A, quận Bình Tân).
Niềm vui mừng được gặp con cháu của ông bị dội gáo nước lạnh khi con dâu vừa nhìn thấy cha chồng liền đóng sập cửa. Ông gõ cửa, năn nỉ: “Con mở cửa ra cho cha gặp cháu một tí”. Người con dâu vẫn cương quyết: “Ông về đi, tôi không mở đâu”.
Tức giận, ông đi mua hơn 7 lít xăng và một chiếc quẹt ga. 0h30 ngày 29/1/2012, ông quay lại phòng trọ của con trai, đổ 5 lít xăng vào bịch nylon, ném qua lỗ thông gió trên cửa sổ, châm lửa đốt. Số xăng còn lại ông đổ vào người để tự tử.
Khi xăng bùng cháy, con dâu và con trai kêu cứu nên được người dân trong khu vực đến đập phá cửa, đưa đi cấp cứu. Riêng ông tự cởi áo dập lửa cho mình rồi đón xe về nhà ở Đồng Nai, được người nhà đưa đi cấp cứu.
Vụ việc khiến ông và con trai bị tổn hại sức khỏe lần lượt là 38% và 12%. Riêng con dâu chỉ bị thương nhẹ, cháu nội ngủ ở nhà người quen nên thoát nạn. Vụ cháy làm hư hỏng 2 xe máy và một số vật dụng.
Đứng sau vành móng ngựa ở TAND TP HCM, gương mặt người cha hằn nếp nhăn. Đôi mắt ông u ám buồn, day dứt. Ông trình bày: “Tôi ra đi để không phải chịu cảnh nghe con dâu nói này nói nọ và cũng không phải rơi nước mắt mỗi khi nghĩ về thân phận của mình”. Ông ngừng lời hồi lâu rồi run run nói: “Tôi giận không kìm lòng được. Tôi nghĩ là đốt cả hai vợ chồng nó cho rồi. Con gì trời đánh vậy… Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình sai rồi…”.
Nhiều lần xích mích với con dâu, ông bảo có nói riêng với con trai nhưng anh này chỉ im lặng. “Tôi cũng đâu muốn mọi chuyện xảy ra như thế này. Tôi cũng là một người bố, người ông, tôi thương con thương cháu. Nhiều lần cố nín nhịn, nhưng càng nhịn thì con dâu lại càng lên nước và tôi không chịu nổi”, bị cáo nói.
Được mời lên thẩm vấn, người con trai cúi đầu, không ngước nhìn cha cũng như HĐXX. Lí nhí, anh thừa nhận: “Tất cả những điều cha tôi khai là đúng sự thực”. Phía sau hàng ghế dự khán, một người bất bình nói: “Con cái sao mà bất hiếu quá”.
Thở dài, vị chủ tọa nói: “Vợ hành xử không đúng thì chồng phải khuyên nhủ sửa sai. Thế nhưng, anh lại im lặng nhìn mâu thuẫn kéo dài". Quay về hướng ông, chủ tọa tiếp lời: "Bị cáo là bậc làm cha, phải khuyên nhủ để các con thấy được cái đúng, cái sai thế mà lại tìm cách không hay nhất để giải quyết mâu thuẫn”.
Nghe vậy, ông cúi đầu, người con trai bật khóc. Trở về chỗ ngồi, anh len lén nhìn lưng cha nơi vành móng ngựa. Trong phiên tòa hôm đó, người con dâu không đến.
HĐXX nhận định, ông Chấn đã thực hiện hành vi Giết người và Hủy hoại tài sản. Xét bị hại cũng có một phần sai phạm; bị cáo nhân thân tốt, lần đầu phạm tội, có cha là liệt sĩ…, HĐXX giảm nhẹ mức án, tuyên tổng hình phạt 9 năm tù.
                                                                                                                                     Theo Công Lý

Không có nhận xét nào: